Chương 1

Hoàng Kim Đồng

12.593 chữ

22-03-2023

Thành Phố Trung Hải vào tháng 12 đêm dài ngày ngắn, mới hơn sáu giờ mà sắc trời bên ngoài đã chầm chậm tối dần,hai bên đường đèn đường từ từ sáng lên,dòng người tan làm giống như một đàn kiến lớn tràn ngập ngoài phố và các ngõ lớn ngõ nhỏ, những âm thanh khác nhau hòa quyện vang cả bầu trời của thành phố.

"Xoạt xoạt...", Trang Duệ kéo cánh cửa cuốn xuống một nửa, đem cái rương sắt được niêm phong đi đến bên trong quầy, tiện tay đóng lại lối thoát hiểm,mấy vật phẩm bên trong cái hòm đồ có giá trị trăm vạn, bình thường là có hai nhân viên an ninh cùng với Trang Duệ giao dịch, nhưng hôm nay là Chủ nhật, nhân viên an ninh trong công ty phải đi huấn luyện nên đã triệu tập bọn họ về.

Công việc một ngày đã xong, mặc dù cũng không phải là quá bận rộn, tuy nhiên Trang Duệ còn trẻ tuổi nên trên mặt hay biểu lộ vẻ uể oải, có thể do đã đến cuối năm, đã một năm nay Trang Duệ chưa về nhà nên có chút nhớ nhà.

Trang Duệ năm nay 24 tuổi, sinh ra ở cổ thành Tô Bắc, là con duy nhất trong gia đình, thân cao 1m8, tướng mạo mặc dù không tính là anh tuấn, nhưng có nụ cười làm cho người ta có cảm giác thân thiết, gương măt một tia trầm ổn, nhìn qua sẽ thấy lớn hơn tuổi thật mấy tuổi.

Thời học đại học Trang Duệ cũng là người thích náo nhiệt, bất quá sau khi ra trường, mọi chuyện không thuận đã khiến cho Trang Duệ học được rất nhiều, người cũng trở nên thành thục chững chạc hơn, trừ lúc xem bóng, tan việc xong thì cũng dành nhiều thời gian ở phòng xem tiểu thuyết lịch sử, mấy ngày hôm trước mới mua một bộ « Khang Hi Đại Đế » , nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt, hắn cũng muốn mang đến nơi làm để xem

Năm 2000 Trang Duệ tốt nghiệp Đại học tài chính kế toán ở thành phố Trung Hải , theo lý khi đó sinh viên đại học tốt nghiệp giống như gái đẹp không phải lo không có chỗ gả, công việc cũng không khó tìm, chẳng qua là Trang Duệ vận khí không tốt lắm, vừa tốt nghiệp được mấy ngày thì mắc một căn bệnh, nên không vượt qua cuộc thi công vụ năm đó, sau khi khỏi bệnh hắn ở quê làm cho một công ty nhỏ, cảm giác không có gì phát triển, liền nhớ tới Trung Hải, tìm được công việc làm kế toán ở Điển Đương Hành. (cầm đồ)

Thông thường công ty tư nhân khi tuyển nhân viên thì người ta cũng thích người đã có nhiều kinh nghiệm, mà vào ngành chính phủ thì cần phải có quan hệ, vừa tới Thượng Hải, hơn một tháng Trang Duệ vẫn không tìm được công việc thích hợp, cuối cùng Trang Duệ đến nhà bạn hồi học đại học kiêm trưởng kí túc xá hỗ trợ, mới có thể xin vào Điển Đương Hành do một nhà mới thành lập không bao lâu.

Nói đến Điển Đương Đành, đoán chừng ấn tượng đầu tiên của mọi người chính là hiệu cầm đồ, mà nghĩ đến hiệu cầm đồ, trên tivi vừa mới chiếu xong bộ kịch truyền hình "Một món hàng gián nhấm chuột gặm, rụng hết cả lông, bề ngoài mục nát" lập tức sẽ hiện ra ở trong đầu mọi người.

Thật ra thì, theo thời đại phát triển, điển đương hành đã trở thành tập dung tư, đào bảo (Taobao-giống Ebay), nhiều chức năng hơn.

ở đây, nhiệm vụ của Trang Duệ là phân biệt phẩm chất mà bài trí nhẫn kim cương, vòng tay phỉ thúy, đồng hồ nhãn hiệu nổi tiếng,bởi vì khi mua những vật này thường là mua nửa giá tiền, cho nên, những thứ này một khi được tân trang lại, giá tiền bán ra hơi cao hơn so với lúc mua vào, làm việc này có chút khó xử, nhưng với những người theo đuổi nhãn hiệu xa xỉ, có lực hấp dẫn rất lớn.

Trang Duệ thấy qua rất nhiều trai đẹp gái xinh, đích thân mang đồ trang sức mình không thích đến đây, tìm kiếm cái mình thích, nhờ đó những vật phẩm này luôn được lưu thông, không có tình trạng tồn đọng Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Điển đương hành bên trong nhân sự kết cấu rất đơn giản, chú Đức là thủ tịch Giám Định Sư kiêm quản lý điển đương hành, còn có hai Giám định sư trẻ tuổi từ nước ngoài trở về, chịu trách nhiệm một chút với tác phẩm nghệ thuật nước ngoài cùngvới giám định vật phẩm đắt tiền, nhìn mặt cũng khoảng 30 tuổi, cũng đã lăn lộn trong hội một thời gian ngắn , tất cả đều có xuất thân tốt, chẳng qua bình thường hai người này tự cho mình rất cao, vẫn không được chú Đức chào đón. Còn lại là mấy người thu ngân, tài vụ và nhân viên ở khu mậu dịch.

Chú Đức đại danh gọi là Mã Đức Lâm, trước làm tiểu hỏa kế ở Trung Hải trong một tiệm cầm đồ, sau lại làm công việc văn vật khai quật cùng giám định, chuyên làm ở hạng mục phụ cùng tranh chữ, ở trong giới đồ cổ tại Trung Hải có danh vọng rất cao, khi Điển Đương Hành khai trương phải có tâm ý rất lớn, mới mời được Chú Đức tới làm điển đương hành thủ tịch Giám Định Sư kiêm quản lý, nếu như trong tiệm cầm đồ trước kia, thì gọi là đại chưởng quỹ.

Chú Đức rất thích Trang Duệ ở cái tính kiên định chịu khó, có lòng muốn rèn luyện hắn với công việc kinh doanh này,Trang Duệ mặc dù thích xem tiểu thuyết lịch sử, nhưng lại không hứng thú tí nào với mấy món đồ cổ, những thứ mà chú Đức dạy hắn hầu như vào tai này thì lọt ra tai kia ngay, mà nghe xong thì hắn lại kể them về lai lịch của món đồ hoặc là câu chuyện về những danh nhân có liên quan đến món đồ đó khiến Chú Đức tức dựng râu trợn mắt.

Dựa theo quy định,khi tan việc, thu ngân phải cùng Trang Duệ cùng nhau đem vật phẩm ở Tuyệt Đương Khu giao cho xe bảo hiểm của ngân hàng, nhưng nữ thu ngân hám giàu đã đi ăn cơm với bạn trai ở Đông Phương Minh Châu từ sớm, cô ta là dân gốc Trung Hải, mỗi ngày đều có cớ để đi, đây cũng không phải là lần đầu tiên, lâu dần, Trang Duệ cũng quen với chuyện này.

Điển đương hành tan tầm lúc sáu giờ tối, mà xe bảo hiểm của ngân hàng khoảng sáu giờ rưỡi mới đến, đến sáu giờ, Chú Đức cùng nhân viên mậu dịch ở Tuyệt Đương Khu cũng rời đi, hai Giám Định Sư kia lương khá cao nhưng cũng chỉ bấm giờ để làm, chỉ còn lại có một mình Trang Duệ, hắn đem cuốn mành cửa kéo xuống một nửa , an vị đến bên trong quầy chờ người của ngân hàng, dựa theo quy định, cái hòm đựng tiền mặt cùng cái hòm đựng châu báu là do áp vận viên(người vận chuyển) đi vào nhận và xem xét giấy niêm phong xem có hoàn hảo không.

Ánh nắng cuối cùng của ngày chiếu qua cánh cửa thủy tinh chiếu vào trong quán.bỗng nhiên, Trang Duệ cảm giác được trước mặt tối sầm lại, ba bóng người từ cái cửa cuốn chui đi vào

"bây giờ mới 6h10 a, bình thường thì xe bảo hiểm cũng chẳng đến sớm thế này a."

Trang Duệ sửng sốt một chút, mặc dù là Chủ nhật,xe bảo hiểm có nói sẽ đến sớm một chút, bất quá cũng phải đến sáu giờ hai mươi, mấy người tiến vào bị che bóng nên Trang Duệ trong lúc nhất thời không có thấy rõ tướng mạo, nhưng hắn cũng biết mấy người này không là nhân viên bảo hiểm của ngân hàng, hắn nhìn tới cửa cũng không thấy có đỗ xe của ngân hang.

"Mấy vị tiên sinh, chúng tôi đã đóng cửa, nếu các vị cần gì thì mai hãy quay lại, thứ bảy, chủ nhật chúng tôi cũng buôn bán, di?"

Trang Duệ nói được một nửa, đột nhiên phát hiện, ba người tiến vào là nam tử, để cho hắn không có tiếp tục nói hết chính là, ba người này trên đầu đội mũ, là loại mũ che kín cả khuôn mặt, chỉ lộ ra hai con mắt, loại mũ này ở mấy năm trước rất lưu hành, bất quá bây giờ rất ít thấy có người đeo, mặc dù là tháng 12 tháng, bất quá ở Trung Hải thì khí trời còn không đến mức lạnh để mang loại mũ này, Trang Duệ trong lòng nhất thời dâng lên một loại cảm giác không ổn

"Tiểu tử, nói nhảm ít thôi, đem cái rương trong tay ngươi ra đây."

Hai người đứng ở trước quầy, một người khác trực tiếp hướng Tuyệt Đương Khu chạy đi, nhìn động tác của bọn họ, hẳn là đối với điển đương hành tương đối quen thuộc

"Các ngươi đây là đang phạm tội, nhân viên bảo vệ ngân hàng lập tức đến bây giờ, các ngươi hiện tại không chạy, một lúc nữa muốn chạy cũng chạy không thoát."

Trang Duệ biết mình gặp phải cướp, mặc dù công an đã tới diễn luyện mấy lần, hắn trăm triệu cũng không nghĩ tới trừ ngân hàng ở ngoài, ngay cả điển đương hành cũng thành mục tiêu của những người này.

Bất quá, trừ lúc đầu có chút bối rối, Trang Duệ nhanh chóng bình tĩnh lại, bởi vì các quầy hàng của điển đương hành thiết kế giống ngân hàng, cấu tạo cửa sổ khiến cho quầy cùng phía ngoài hoàn toàn cách ly ra, bọn họ nếu là sớm tới một lúc, thì có thể cướp được đồ ở Tuyệt Đương Khu , bất quá bây giờ mình đem những đồ này vào bên trong, Trang Duệ tin tưởng chỉ bằng mấy người này, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không có cách nào phá vỡ cửa an toàn được.

Vừa nói chuyện cùng bọn cướp, Trang Duệ ngồi trở lại trên ghế, tay của hắn đã đưa về phía cái nút báo động, chỉ cần ấn xuống thì cảnh sát và đồn công an phụ cận sẽ nhận được báo động, nhanh nhất là khoảng năm phút đồng hồ, bọn họ có thể chạy tới, đây cũng không phải là đóng phim, trong một năm ở đây hắn cũng diễn tập mấy lần, Trang Duệ tin tưởng cảnh sát sẽ nhanh chóng chạy đến.

"Mẹ kiếp, đại ca, bên này chả có gì,một cái lông chuột cũng không có, sạch sẽ, đại ca ngươi lần trước không phải là tự mình thải chút à."

Người kia chạy đến khu để đồ tự nhiên tìm không được đồ, hướng Trương Dương bên này gọi tới, thông qua một cái địa đạo từ Đông sang Bắc.

" thằng kia, mày mắng ai đó, ở đây phải văn minh, biết chưa, mịa, lão tử nói bao lần rồi, phải ăn nói lịch sự."

Cách Trang Duệ một lớp lưới bảo vệ tên đầu sỏ thẹn quá thành giận mắng, hắn đối với tố chất của thủ hạ hết sức bất mãn, cũng có thể là bởi vì hắn bị bọn thủ hạ chất vấn nguyên nhân, nghe thấy bọn thổ phỉ nói chuyện Trang Duệ trong lòng rất muốn cười, bất quá hắn ngay lập tức không cười được, bởi vì một họng súng đen ngòm ngoài cửa sổ an toàn cửa sổ nhắm ngay hắn.

Trang Duệ giật nảy cả người,đã định dùng ngón tay đặt tại nút báo động ấn xuống,thì còi báo động sẽ vang lên , hắn tin tưởng chỉ cần mấy phút đồng hồ, mấy người này tuyệt đối không chạy thoát được đâu,nhưng vào lúc này,từ cửa đột nhiên truyền đến một tiếng két của phanh xe, Trang Duệ nhìn ra ngoài,trong lòng mừng rỡ, chắc hẳn là xe của ngân hàng tài sản thế chấp đã đến

Tên đầu sỏ đứng trước quầy tựa hồ bị tiếng phanh xe ngoài cửa làm phân tán chú ý, Trang Duệ nhân cơ hội lao xuống dưới quầy nằm sấp xuống, nơi đó là góc chết, bọn phỉ đồ ở bên ngoài không làm gì được gì hắn rồi, chẳng qua là cái ghế Trang Duệ ngồi đã xoay tròn ghế đánh một đường, khiến Trang Duệ không có nằm xuống, mà lại là đẩy về phía sau hơn một thước, biến thành đối mặt cùng tên đầu sỏ

"Tiểu tử, ngươi giở trò!"

Tên đầu sỏ gầm lên, hắn hướng súng vàoTrang Duệ bóp cò, Trang Duệ khi thấy hắn mở miệng nói chuyện, theo bản năng dịch thân thể một chút,viên đạn sượt qua mắt của hắn bay đi, Trang Duệ chỉ cảm thấy một đạo hỏa quang từ trước mắt bay qua, ngay sau đó Trang Duệ cảm thấy mắt truyền đến một cổ đau nhói nóng rực.

Mắt là nơi có hệ thần kinh mẫn cảm nhất.Trang Duệ che mắt giữa hai kẽ tay phía ngoài rỉ ra máu tươi, đau đớn kịch liệt khiến cho thân thể Trang Duệ xoay một vòng về phía sau,đập gáy vào vị trí của nút báo động

"Phanh..." một tiếng truyền ra, đầu Trang Duệ đập mạnh đụng vào cái nút báo động phía ngoài cái hộp thủy tinh, lực đánh vào khiến cho cái hộp thủy tinh vỡ ra, máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ cái nút báo động và trên mặt quầy, Trang Duệ đầu tựa vào trên quầy, cả người đã hôn mê .

Tiếng súng cùng còi báo động đã kinh động đến nhân viên ngân hàng tài sản thế chấp ngoài cửa, nhân viên ngân hàng tài sản thế chấp nhanh chóng vọt vào Điển Đương Hành, súng của tên đầu sỏ có vẻ là tự chế, sau khi bắn về phía Trang Duệ một viên thì không thấy bắn tiếp, Điển Đương Hành bên trong cũng không có người để cho bọn họ bắt làm con tin, trải qua một phen hỗn loạn, hiển nhiên mấy tên cướp không có kỹ năng thành thạo, rất nhanh ba tên cướp đã bị mấy người an ninh ngân hàng khống chế.

"Tiểu Trang, Tiểu Trang, ngươi thế nào? Có thể nói chuyện không?"

Nhân viên ngân hàng quen biết Trang Duệ gấp giọng hô ở bên trong quầy , tuy nhiên không hề có tiếng đáp lại, trong đại sảnh nồng nặc mùi thuốc súng kém chất lượng, lòng của bọn họ cũng dần dần trầm xuống.

Đứng ở bên ngoài có thể thấy vết máu bên trong quầy, chẳng qua là không mở được lối thoát hiểm, phía ngoài tất cả mọi người thúc thủ, qua vài lần nhấn chuông báo động, nhận được báo động bọn cảnh sát cũng chạy tới hiện trường, liền cách ly đám đông hiếu kỳ khỏi Điển Đương Hành, mấy tên cướp bị bịt kín đầu rồi giải lên xe cảnh sát, tất cả đều chăm chú nhìn tình trạng của Trang Duệ, ai nấy đều đang đợi người của Điển Đương Hành đến mở lối thoát hiểm.

Không có ai phát hiện, sau ót của Trang Duệ máu tươi rỉ ra từ từ thẩm thấu vào khe còi báo động, một dòng điện màu lam theo máu tươi tiến vào trong đầu Trang Duệ, khiến cho thân thể của hắn khẽ co quắp, cánh tay che ở mắt đã buông xuống, nếu hiện tại có người có thể thấy khuân mặt của Trang Duệ thì có thể phát hiện, ở quanh mắt Trang Duệ , xuất hiện ánh sáng đủ mọi mầu sắc, tuy nhiên chỉ xuất hiện hơn mười giây ngắn ngủi, vầng sáng liền biến mất không thấy.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!